望崖相送欲凌虚,未拟边州作陋居。
法令牛毛纷可笑,使君马尾自能书。
白云度岭愁方寸,黄瘴埋沙费扫除。
列戟横琴果何择,一窗秋月竹疏疏。
赠王典史五首
赠王典史五首朗读自从大道裂,教法日益殊。
文学与政事,往往成两途。
簿书吏应俗,佔毕儒诚迂。
二者不相能,世道良可吁。
文学与政事,往往成两途。
簿书吏应俗,佔毕儒诚迂。
二者不相能,世道良可吁。
自从大道裂,教法日益殊。 文学与政事,往往成两途。 簿书吏应俗,佔毕儒诚迂。 二者不相能,世道良可吁。
zèng wáng diǎn shǐ wǔ shǒu
赠王典史五首
zì cóng dà dào liè, jiào fǎ rì yì shū.
自从大道裂,教法日益殊。
wén xué yǔ zhèng shì, wǎng wǎng chéng liǎng tú.
文学与政事,往往成两途。
bù shū lì yīng sú, zhàn bì rú chéng yū.
簿书吏应俗,佔毕儒诚迂。
èr zhě bù xiāng néng, shì dào liáng kě xū.
二者不相能,世道良可吁。
自从大道裂,教法日益殊。 文学与政事,往往成两途。 簿书吏应俗,佔毕儒诚迂。 二者不相能,世道良可吁。
...